Người trong thôn coi trọng nhất là sự may mắn.
Ví dụ như trong nhà có người đưa tang, kết thông gia hoặc đầy tháng trẻ con họ đều cầu mong may mắn, hơn nữa dù là việc vui hay chuyện buồn, cũng không nên khóc lóc làm loạn.
Đây là kiểu mê tín của các cụ.
Nếu có người làm loạn, đó chính là chuyện không may mắn.
Chẳng hạn như tiệc vui như kết hôn mà mở miệng ra toàn là chết chóc, bị người khác nghe thấy còn tưởng là trù ẻo cô dâu, chú rể chết đi.
Mặc dù lời đồn của thế hệ trước đáng sợ là vậy, nhưng cho dù đó chỉ là mê tín thì đám cưới vẫn là chuyện vui. Có ai lại muốn nghe chữ "chết" trong ngày vui của mình không chứ?
Lữ Lan Hoa là một người phụ nữ nông thôn. Bà ta hiểu rất rõ trong những ngày tiệc tùng thế này thì không nên nói những lời không may mắn như vậy.
Nhưng đối với Lữ Lan Hoa, bây giờ bà ta đang sống không tốt, còn quan tâm tới việc Tần Y Nhu có hạnh phúc hay không để làm gì.