Cũng ngay lúc phóng viên bị dọa đến đờ đẫn, ngẩn người không kịp theo sau, Vân Tiên đã được Yêu Nữ dẫn đường rời khỏi trường đua từ cửa sau.
"Ha ha, đám phóng viên quỷ quái kia vẫn luôn bám dính lấy chị Tiên, bình thường toàn tự mình chịu thiệt, nhưng ánh mắt vừa rồi của chị Tiên có lẽ đã dọa chết đám người kia rồi!"
Yêu Nữ dẫn Vân Tiên ra bằng cửa sau, đi tới một mảnh đất bằng phẳng chỉ có ánh đèn chiếu xuống xung quanh, cô ấy mới dám cười lớn tiếng.
Việc này không hề phù hợp với hình tượng yêu mị của mình một chút nào.
Tuy Yêu Nữ xinh đẹp kiểu ma mị, nhưng dáng vẻ đó chỉ để bày ra trước mặt người ngoài. Trong mắt Vân Tiên, cho tới bây giờ, Yêu Nữ chưa từng cẩn trọng bao giờ.
"Ừ." Mặc dù Vân Tiên chỉ gật đầu một cái nhưng từ độ cong của môi, có thể thấy được cô đang đáp lời Yêu Nữ.
Từ trước tới nay, Vân Tiên đều nghĩ gì nói nấy, thú thật, nếu để cô đối mặt với đám phóng viên kia, cô thật sự rất đau đầu.