Mẹ?
Mẹ của Cát Hiên? Vậy chẳng phải là…vợ trước của Cát Quân Kiến sao.
Vân Tiên hơi nheo mắt lại.
Bây giờ Cát Quân Kiến còn chưa về nhà, chắc là trong quân đội có việc bận quá. Dù là ở trong quân đội nhưng buổi tối Cát Quân Kiến vẫn sẽ quay về đây, chỉ có điều đôi khi sẽ về muộn một chút.
Vân Tiên nhìn người phụ nữ trung niên duyên dáng sang trọng trước mặt, thấy bà ta thân mật khoác tay một người đàn ông đầu trọc đáng khinh lùn hơn mình, cơ thể to béo đeo đầy các loại dây xích vàng bạc, cô bỗng có cảm giác ghê tởm.
Tuy rằng không biết vì sao mẹ Cát Hiên lại quay về nơi này, nhưng Vân Tiên đoán đây có lẽ không phải là việc tốt.
"Ừ." Nghe thấy Cát Hiên gọi, mẹ ruột của Cát Hiên - cũng là người phụ nữ quý phái trước mặt, chỉ lạnh nhạt đáp một tiếng, giống như thể anh ta chỉ là một người xa lạ chứ không phải là đứa con mình dứt ruột đẻ ra.
Từ đây cũng có thể thấy được, mẹ ruột của Cát Hiên căn bản không coi anh ta là con trai của mình.