"Ừ." Cát Hiên vô cùng tự tin sờ mái tóc ngắn màu đen của mình sau đó cười ha ha, hơi ngốc nghếch hỏi: "Thế nào? Màu tóc này có hợp với anh không? Đẹp trai không?"
Nói xong, anh ta còn bày ra một tư thế cool ngầu, ra vẻ mình thực thật sự đẹp trai không có ai sánh nổi, nhưng tất cả mọi người ở đây đều biết anh ta chỉ đang đùa mà thôi.
"Đẹp trai! Anh Cát Hiên, anh vô cùng thích hợp với tạo hình này đấy!" Ngay cả Vân Dịch cũng phải cảm khái một câu.
Có lẽ bất cứ ai đã từng nhìn thấy bộ dạng trước kia của Cát Hiên đều cảm thấy tạo hình bây giờ của anh không hề tệ.
"Ha ha." Được Vân Dịch khen một câu, Cát Hiên hơi ngượng nghịu gãi đầu.
"Vậy chúng ta đi vào thôi, chắc mẹ em cũng đã nấu xong cơm tối rồi." Vân Dịch khẽ cười nói.
"Được được, mau vào thôi." Cát Hiên nghe đã có thể ăn cơm tối thì vội vàng dẫn đầu đi vào.