Bụi cây nhỏ đó rất tối, giơ năm ngón tay lên cũng không nhìn thấy rõ nhưng vẫn có thể nhìn thấy rõ dáng người.
Ở gần bụi cây có đèn đường chiếu sáng, tuy không nhìn rõ mặt mũi nhưng có thể thấy được sơ sơ chiều cao và dáng người của đối phương.
Hóa ra vừa nãy bác gái đó đi lao ra khỏi bụi cây cũng bởi vì bắt gặp chuyện khiến cho bà ta ngại ngùng và lúng túng.
Bác gái ấy vừa nhìn thấy chuyện này thì xấu hổ không biết chui vào chỗ nào.
Lúc này, nhìn Vân Tiên và Tư Dịch lại thấy hai người rất giống với đôi tình nhân ở trong bụi cây ban nãy.
Nhưng sau khi nhìn rõ nét mặt của Vân Tiên và Tư Dịch xong, bác gái đó cũng ngập ngừng.
Dù sao ánh đèn chiếu vào bụi cây rất tối, bác gái đó cũng không dám nhìn kỹ, ngoại trừ dáng người của Vân Tiên và Tư Dịch khá giống với hai người kia thì bà không nhìn thấy rõ những thứ khác, đương nhiên không thể nào đưa ra kết luận được.