Vân Tiên vung mạnh tay, mười lăm phi tiếu giống như một đường cong uốn lượn, đồng thời bay ra khỏi tay cô.
Không lâu sau đã truyền đến âm thanh inh tai nhức óc.
Mười lăm phi tiêu phóng ra trong cùng một lúc!
Mọi người ai nấy đều trợn tròn mắt, nhìn cảnh tượng đang xảy ra trước mặt mình với vẻ mặt không dám tin.
Trong chốc lát, xung quanh trở nên vô cùng yên tĩnh. Ngoài tiếng nhạc nhảy đầm ở quảng trường cách đó không xa, hễ là những người vừa nhìn thấy cảnh tượng lúc nãy thì sẽ đều nhìn sang bên này bằng ánh mắt khiếp sợ.
Chính xác là nhìn Vân Tiên.
"Cô… cô… cô cô…" Trương Thành Thụy bị dọa tới mức không nói nên lời. Cậu ta sớm đã bị dáng vẻ một tay phi tiêu vừa nãy của cô dọa cho sững người, giọng cũng lắp bắp mãi mới nói ra được một từ "cô".
Trương Thành Thụy ngây ngẩn cả người, Quý Sa Sa thì như chết đứng. Vốn dĩ cô ta muốn Vân Tiên thua, kết quả không ngờ Vân Tiên lại có thể thắng.