Chứng kiến một loạt chuyện xảy ra như thế, đám bạn của Cát Hiên chẳng ai đứng ra nói gì cả.
Dù sao đây cũng là chuyện của nhà người ta.
Nhưng bây giờ Cát Hiên đã lao thẳng ra khỏi nhà không thèm ngoảnh đầu lại, thấy thế đám bạn của anh ta cũng vội vã đuổi theo.
"Chuyện này... Chuyện này... Lâu lắm con mới về, cho dù nó có nặng lời khó nghe đi nữa thì anh cũng đừng lớn tiếng với nó vậy chứ. Con còn nhỏ, có chuyện thì từ từ nói với nhau." Tần Y Nhu đan chặt hai tay vào nhau, bà do dự đứng lên khuyên nhủ Cát Quân Kiến.
Tần Y Nhu lúc nào cũng lương thiện như vậy.
Dù vừa rồi Cát Hiên có mắng nhiếc bà là hồ ly tinh, Tần Y Nhu cũng không giận.
Tất nhiên Tần Y Nhu không phải típ người thích nghe người ta mắng, chẳng qua bà biết rất rõ việc cha mẹ ly hôn có tác động lớn thế nào với con cái.
Trước kia, Tần Y Nhu chần chừ mãi mà không ly hôn với Vân Cương cũng là vì sợ Vân Tiên và Vân Dịch không chấp nhận được chuyện này.