Khi Tư Dịch nói những lời này, bàn tay hư hỏng của anh vẫn còn đang áp lên nơi đẫy đà đó của Vân Tiên.
Một tay khác thì đang sờ mông cô, dù là động tác nào cũng khiến Vân Tiên vô cùng xấu hổ.
Nhưng rất kỳ lạ là cảm giác hoàn toàn mới mẻ và khác biệt này lại không khiến Vân Tiên chán ghét, ngược lại cô còn đang mong chờ anh làm thêm chút gì đó?
Vân Tiên vô cùng kinh ngạc về suy nghĩ của mình, sau đó cô lắc đầu, khẽ cắn môi, lập tức gạt suy nghĩ đó của mình đi.
"Tiểu Tiên, em cũng về rồi sao? Sao không biết đóng cửa lại, lỡ có con chó hoang nào chạy vào nhà thì sao?" Lúc này ở cửa chính lại vang lên giọng nói của Vân Dịch.
Nơi này tuy là biệt thự, hơn nữa xung quanh đều là những người có tiền mới có thể ở được.
Nhưng xung quanh đây có không ít chó hoang và chó được các nhà khác nuôi.