Adam lập tức trưng ra dáng vẻ dở khóc dở cười, anh ta nhìn sang Tuyết Ưng bên cạnh rồi nói với Tư Dịch: "Cậu chủ, tôi làm vậy không phải là vì muốn cho Tuyết Ưng thêm chút kiến thức sao, cậu chủ xem cậu ta FA lâu như vậy đâu có hiểu gì."
"Cậu xác định bản thân cậu thật sự không muốn xem?" Tuyết Ưng tự dưng bị Adam đổ tội thì không khỏi đơ ra.
"Tôi…" Adam lại bắt đầu tranh cãi với Tuyết Ưng.
Cười đùa như vậy nhưng không thể phủ nhận chính là tình cảm thân thiết của hai người này thật sự rất bền chặt.
Trong lúc Adam và Tuyết Ưng vui đùa ầm ĩ, Mạc Sâm cũng nhếch miệng khẽ cười.
Mà lúc này, khi Tư Dịch đã nhấc chân đi lên lầu hai, bấy giờ Adam và Tuyết Ưng mới kịp phản ứng lại.
Adam hơi sững sờ hỏi: "Vậy cậu chủ không tức giận nữa đúng không?"
"Chắc là vậy." Tuyết Ưng trả lời một câu.
Mạc Sâm lại nói: "Bình thường, nếu cậu chủ không nói lời nào mà đã bỏ đi như vậy thì cũng có nghĩa là muốn đưa chúng ta đến Amazon đấy!"