Vân Tiên không thèm để ý đến đám người của anh Bằng đang đứng ở trước cửa phòng khám Nhân Hòa phía sau mình. Cô bước lên xe van rồi đỡ Tần Y Nhu xuống.
Mặc dù Tần Y Nhu nặng hơn Vân Tiên nhưng cũng không khó để cô đỡ bà.
Sau khi dùng con dao bướm cắt đứt dây thừng trói chặt Tần Y Nhu và gỡ băng dính trên miệng bà ra, cô đặt mẹ mình dựa vào cửa hông xe. Sau đó, Vân Tiên nhấc một tay của Tần Y Nhu khoác lên vai mình rồi nhấc cái chân vừa giẫm trên cánh cửa lên, xoay người cõng Tần Y Nhu trên lưng.
Ngay sau đấy, Vân Tiên cõng Tần Y Nhu tiến về phía chiếc xe thể thao Ferrari của mình.
Mặc dù thân hình Tần Y Nhu có chút đẫy đà nhưng bà vốn không nặng mấy nên Vân Tiên rất dễ dàng để cõng được Tần Y Nhu.
Chỉ đến khi Vân Tiên mở cửa chiếc Ferrari, sau đó cẩn thận đặt Tần Y Nhu vào trong, đóng cửa lại, đám người của anh Bằng vẫn chẳng dám ho he lấy một tiếng.
Cô gái này thật đáng sợ! Rõ ràng cô đã giết bao nhiêu người nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh.