"Mày..." Anh Bằng đứng cách Vân Tiên không xa, khi hắn ta vừa mới dẫn theo một đám chân tay chạy ra khỏi phòng khám Nhân Hòa thì chứng kiến cảnh tượng Vân Tiên xử gọn hết đám đàn em của hắn chỉ trong vài giây ngắn ngủi. Anh Bằng sợ hãi đến mức không cất nên lời.
Nhưng dù sao thì hắn ta cũng là người từng trải. Hơn nữa, hiện tại còn đang trước mặt của đám đàn em của mình, anh Bằng không muốn mất mặt.
Anh Bằng nhìn Vân Tiên, con mắt dính chặt vào lưỡi dao nằm trong tay cô.
Lưỡi dao mà cô nhóc này phóng ra có thể có sức sát thương đến thế!
Đám anh em vừa mới đưa "con hàng" về đến nơi đều đã bị cô xử sạch rồi.
Mặc dù rất hoảng loạn nhưng anh Bằng phải tự mình nén cơn hoảng sợ ấy xuống, hắn ta nhìn Vân Tiên, vội nuốt một ngụm nước miếng, hỏi: "Mày là ai?"