Vân Tiên nghiêm túc giúp Tần Y Nhu viết thiệp mời xong cũng chỉ mất nửa tiếng đồng hồ.
Bởi vì Tần Y Nhu và Cát Quân Kiến đã viết sẵn nội dung thiệp mời rồi cho nên Vân Tiên chỉ cần chép lại là được.
"Mẹ, con viết xong rồi." Vân Tiên nói rồi đưa hết toàn bộ thiệp mời trên tay cho Tần Y Nhu.
Thật ra, tuy nói không mời nhiều người, nhưng thực tế riêng thiệp mời thôi cũng phải mấy xấp.
Dù sao thì chiến hữu của Cát Quân Kiến cũng không ít.
"Ừ!" Tần Y Nhu gật đầu rồi nhận lấy xấp thiệp mời trong tay Vân Tiên: "Tiểu Tiên, con vất vả rồi."
Vân Tiên chỉ cười, nhẹ nhàng vén những sợi tóc bên má Tần Y Nhu ra sau tai.
"Mẹ, con không vất vả, là mẹ vất vả mới đúng." Vân Tiên nói.
Ngày trước Tần Y Nhu đã chăm lo cho Vân Tiên và Vân Dịch rất nhiều, ai cũng không thể phủ nhận điều này.
Mẹ con trò chuyện tình cảm một hồi, Tần Y Nhu cất thiệp mời rồi đi chuẩn bị cơm tối.