Lúc Lưu Thế Doãn nói những lời này, giọng điệu vô cùng hùng hồn, vô cùng nghiêm túc nói với Vân Tiên.
"Đúng vậy, bọn anh nhất định sẽ cố gắng trở thành người có thể kề vai tác chiến vơi em. Mỗi một người trong tiểu đội Vương Giả chúng ta đều phải xứng với danh hiệu này!" Phương Tiêu Nhiên tiếp lời Lưu Thế Doãn, anh ta cũng rất hùng hồn đảm bảo với Vân Tiên.
Phương Tiêu Nhiên vừa tiếp lời Lưu Thế Doãn xong, mọi người ở đây ai nấy đều lên tiếng hưởng ứng với câu nói của Lưu Thế Doãn.
Tiểu đội Vương Giả không có kẻ yếu, Vương Giả nghĩa là tập hợp những người đứng ở đỉnh thế giới.
Bọn họ sẽ không làm kẻ yếu, bọn họ sẽ trở thành người xứng đáng với cái tên mà Vân Tiên đã tặng cho họ - Vương Giả!
"Được!" Ngay lúc mọi người ở đó đang rất khí thế, ai cũng tuyên bố sẽ kề vai chiến đấu cùng Vân Tiên, một giọng nói chắc nịch tựa núi Thái Sơn bỗng vang lên.
Mọi người quay qua nhìn thì thấy Cát Quân Kiến đang đi từ bên ngoài sân huấn luyện vào.