"Thành viên của tổ chức Liệt Hỏa xăm hoa hồng màu vàng lên mu bàn tay, đây là thứ người ngoài không thể mô phỏng theo. Nếu các vị không tin thì có thể điều tra một chút, tôi tin các vị sẽ nhanh chóng tìm ra đáp án." Vân Tiên dứt khoát khoanh tay, đứng tại chỗ, nhìn cảnh sát Ngô nói.
Ký hiệu hình hoa hồng màu vàng trên mu bàn tay của thành viên thuộc tổ chức Liệt Hỏa không phải là bí mật, chỉ cần hỏi người trong ngành thì không ai không biết, vì thế Vân Tiên mới dám đảm bảo như vậy.
Cảnh sát Ngô ngại gây áp lực cho Vân Tiên, vội xoay người nói với cấp dưới: "Cậu lập tức đi điều tra cho tôi, xác minh xem thông tin này có chính xác hay không."
Không còn cách nào khác, tuy cảnh sát Ngô muốn bao che cho Vân Tiên, nhưng cô đã ngang nhiên giết người ở nơi công cộng trước, chuyện này nhất định phải giải quyết rõ ràng.
"Thật ngại quá, e là phải để cô chờ một lát rồi." Cảnh sát Ngô căn dặn cấp dưới của mình xong thì xoay người, cung kính nói với Vân Tiên.