"Mẹ ơi, họ vượt qua chúng ta kìa, chạy nhanh lên! Mau lên!" Bị Vân Tiên vượt qua, con gái của Đinh Ân là Điền Bùi không phục liền vùng vẫy trong vòng tay mẹ.
Đinh Ân cũng không phục, không cần Điền Bùi nói, bà ta cũng gắng sức chạy.
Nhưng càng chạy càng cố sức, càng tiến về phía trước thì trọng lực trên chân càng nặng.
Không đợi Đinh Ân kịp bình tĩnh thì lại có thêm một bóng người vượt qua bà ta.
Từ đầu, Adam cũng không dốc sức chạy nhanh mà anh chỉ thong thả bế Vân Trúc, sau khi chạy vượt qua Đinh Ân, anh ta bắt đầu đuổi theo Vân Tiên.
Nhưng Adam không dám chạy qua mặt Vân Tiên mà chỉ đuổi theo phía sau.
Nực cười! Nếu ngày nào đó, chuyện anh ta chạy qua mặt cô chủ lọt vào tai cậu chủ thì chẳng phải anh ta sẽ đi đời nhà ma hay sao!
Huống chi, dù muốn Adam cũng cảm thấy mình không thể chạy nhanh hơn Vân Tiên được, vì tốc độ chạy của Vân Tiên không phải nhanh ở mức độ bình thường!