"Nhưng còn cậu thì sao?" Đoàn Lị nghe Vân Trúc nói thế thì rất vui, nhưng nghĩ tới chuyện nếu chị gái Vân Trúc tham gia đại hội thể thao với mình thì Vân Trúc làm sao đây?
"Tớ là con trai, tớ không tham gia cũng không sao, cậu đi đi! Hạt Dẻ, tớ tới vạch đích cổ vũ cho cậu nhé!" Vân Trúc tỏ vẻ không sao, cậu bé nhìn Đoàn Lị, hào phóng nói với cô bé.
"Nhưng…" Hai mắt Đoàn Lị như mắt của búp bê vậy, nước mắt nhanh chóng rơi xuống, cô bé rất cảm động nhưng lại không dám nhận.
"Không sao! Tiểu Trúc đã lớn rồi, chị thi chung với em cũng giống vậy mà." Vân Tiên xoa đầu Đoàn Lị.
Không thể không nói, tuy đây là lần đầu tiên cô gặp Đoàn Lị nhưng lại cảm thấy rất có thiện cảm với cô bé này.
"Cảm ơn, cảm ơn cậu nhé Vân Trúc. Em cảm ơn chị nữa ạ!" Đoàn Lị dụi đôi mắt ướt nhòe của mình, cô bé vui mừng nhận ý tốt của Vân Trúc.