"Để chị em đưa em đi. Ngày mai anh phải ra ngoài một chuyến, tầm một tuần nữa mới có thể quay lại." Mặc dù Tư Dịch không nỡ từ chối Vân Trúc nhưng đúng là anh có việc bất đắc dĩ.
Quả nhiên sau khi nghe xong, Vân Trúc liền cúi đầu, trông có vẻ rất hụt hẫng: "Vâng…"
"Khi về, anh sẽ mang sô cô la lần trước đã hứa cho Tiểu Trúc nhé." Tư Dịch cười dịu dàng, nụ cười của anh đầy ma lực, khuôn mặt đẹp trai khiến người khác khó lòng không thích được.
"Có phải là loại sô cô la mang từ nước ngoài về không? Loại mềm mềm giống như nước ấy? Yeah yeah yeah, Tiểu Trúc thích nhất loại sô cô la đó! Anh Tư Dịch là tốt nhất!" Vân Trúc nghe vậy tinh thần lại phấn chấn hẳn lên.
Thậm chí đến cả việc hôm qua Tư Dịch "đánh" Vân Tiên cậu bé cũng quên sạch sẽ.
Vân Tiên chỉ ngồi tại chỗ mỉm cười.