Thấy Vân Tiên đột nhiên lấy dao bướm ra xoay xoay trong tay, chơi đùa một cách ung dung khiến anh Hổ thót tim.
Má nó! Anh Hổ thầm oán trong lòng.
Sao gã ta có thể bị dọa bởi con dao trong tay một con ranh chứ?
Chuyện này không khoa học!
Nhìn gương mặt xinh đẹp, sắc nét của Vân Tiên, thân hình hoàn mỹ, quyến rũ dưới lớp quần áo mùa đông, trong lòng anh Hổ ngứa ngáy không thôi.
Gã hếch mặt, càng tỏ ra đắc ý.
Dù gì lúc trẻ gã cũng là một người đẹp trai, kết hợp với tư thế cầm súng lục ngầu lòi này cũng đủ để thu hút một đám gái trẻ rồi đấy.
Nhìn anh Hổ đang thể hiện trước mặt mình cộng thêm thân thể cường tráng quá mức của gã ta, cơ thể này cũng đã gần giống với cái gọi là cái vai u thịt bắp, Vân Tiên vẫn nghịch con dao bướm trong lòng bàn tay. Cô nhìn anh Hổ, nói rõ từng câu từng chữ: "Mày là heo!"
Mày là heo…
Vân Tiên nói anh Hổ là heo, nói thật, đúng là nhìn gã cũng giống heo thật.