"Bởi vì tôi quen với người của tổ chức Ám Hồn và đoàn lính đánh thuê Cổ Sát. Anh có quen không? Nếu quen thì anh ra chỉ thị đi!" Vân Tiên nhìn Thiệu Vệ Minh như nhìn một gã ngớ ngẩn.
Vân Tiên rất ít khi dùng lời nói cay nghiệt để châm chọc người khác, nhưng bây giờ cô đã không còn kiên nhẫn với Thiệu Vệ Minh cả ngày như con ong vo ve bên tai nữa.
Vừa rồi, Thiệu Vệ Minh liên tục châm chọc, khiêu khích Vân Tiên, lúc này lại bị câu nói của cô chặn họng.
Đừng thấy cô bình thường ít nói mà lầm, hễ cô nói ra câu nào là sẽ đâm trúng ngay tim đen của kẻ đó.
Thấy Thiệu Vệ Minh đột nhiên bị Vân Tiên dọa tới ngẩn người, một người không thuộc tiểu đội Bá Đầu cũng không thuộc tiểu đội Phi Long đứng bên cạnh hắn ta lớn tiếng chế giễu: "Ha ha, không ngờ một Thiệu Vệ Minh bình thường oai là thế, mà giờ lại bị một cô bé chặn họng nói không nên lời!"
Rõ ràng bình thường người này cũng không ưa gì Thiệu Vệ Minh.