Tư Dịch còn chưa kịp với tay vào túi quần thì phần mu bàn tay đã bị tay Vân Tiên đè lại.
Vân Tiên híp mắt nhìn anh, đôi mắt cô hiện lên tia ấm áp nhưng chỉ thoáng qua.
"Đừng!" Vân Tiên nhẹ nhàng mấp máy đôi môi đỏ, đôi môi nũng nịu nói ra lời như thế làm Tư Dịch cảm thấy nhẹ nhàng thoải mái.
"Em muốn tự tay tiêu diệt tổ chức Liệt Hỏa." Vân Tiên nhìn anh, gương mắt xinh đẹp hiện lên lửa giận của hận thù khiến Tư Dịch nhìn thôi cũng thấy ngứa ngáy không chịu nổi.
Người con gái mình thích đang ở ngay trước mặt, đột nhiên anh cảm thấy cả người khô nóng.
Anh chợt hối hận, tại sao mình lại nói ra câu "đợi cô ấy trưởng thành" chứ.
Cô tốt đẹp như vậy hiện diện ngay trước mặt mình, vậy mà anh lại không thể ra tay.
Hiện tại, Tư Dịch thực sự muốn đánh bản thân một trận để rút lại lời nói kia.
"Được." Sau khi hoàn hồn lại, lúc anh nói ra lời này thì chiếc Lamborghini cũng đã dừng lại trước rừng cây nhỏ kế bên trại huấn luyện quân đội.