"Tôi tin Vân Tiên." Cát Quân Kiến đưa mắt nhìn Ngải Quốc Huân. Ông kiên định lên tiếng, giọng điệu còn tràn đầy phong thái kiêu ngạo của một người lính.
Lúc này, Cát Quân Kiến khiến mọi người phải nhìn mình bằng một con mắt khác.
Đây là phong thái của một người lính thật sự! Cũng chỉ có người lính mới có khí khái tràn trề như thế này.
"Bởi vì cô ấy là cấp dưới của tôi, nếu như đến cả cấp dưới của mình mà tôi còn không tin được thì tôi còn có thể tin ai?" Cát Quân Kiến nhìn Ngải Quốc Huân, nói rõ từng câu từng chữ.
Thật ra, Cát Quân Kiến nói ra câu này còn chứa nhiều hàm ý khác nữa.
Khi xưa, trước lúc Ngải Quốc Huân kéo người anh em khác của ông ra để làm bia đỡ đạn, Ngải Quốc Huân từng nói với Cát Quân Kiến rằng ông ta không tin tưởng được người ấy.