Lời này vừa nói ra, mọi người đều sửng sốt, ngay cả Vân Tiên cũng nhíu mày.
Cô nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy huấn luyện viên Hứa đã chậm rãi đi tới bên này.
Huấn luyện viên Hứa là huấn luyện viên của võ quán, đồng thời, ông cũng là người kế thừa Vĩnh Xuân Quán đời thứ năm.
Mà Vĩnh Xuân Quán rất nổi tiếng ở tỉnh F.
Vĩnh Xuân Quán là nơi dạy võ, với bề dày lịch sử mấy trăm năm ở tỉnh F.
Với tư cách là chủ của Vĩnh Xuân Quán, cũng chính là người kế thừa Vĩnh Xuân Quán đời thứ năm, huấn luyện viên Hứa cũng là người rất nổi tiếng ở đây.
Ít nhất, đa số người ở tỉnh F đều nể mặt ông, kể cả người của cục cảnh sát cũng không ngoại lệ.
Cho nên, khi huấn luyện viên Hứa đứng ra nói với mọi người thì còn ai ở đây không tin nữa?
"Chính mắt tôi thấy." Huấn luyện viên Hứa đi tới trước mặt cảnh sát Bao, đôi con ngươi đen như mực của ông nhìn chằm chằm cảnh sát Bao, đồng thời nói với giọng điệu cực kỳ kiên định.