"Fuck! Vân Tiên, đánh nó đi!" Lời nói bỉ ổi của Lâm Khoan khiến Sở Ninh chạy phía sau không nhịn được mà chửi ầm lên.
Nghe thấy lời lẽ vô liêm sỉ của Lâm Khoan, Sở Ninh không kịp để ý tới những điều Vân Tiên đã dặn dò.
Tên mập chết bầm này thật ghê tởm!
Không biết sao loại người như thế lại được tuyển chọn vào đội ngũ hàng đầu của bộ đội lính đặc chủng cấp cao nữa.
"Ha ha!" Lâm Khoan nghênh nghênh cái thân hơn trăm cân của mình, đứng chễm chệ tại chỗ.
Gã ta không chỉ là người nặng nhất trong tiểu đội Chiến Long mà còn là người khỏe nhất đấy.
Ngay cả cây nhỏ cắm rễ trong đất gã ta cũng có thể nhổ cả gốc lẫn ngọn chứ đừng nói đến việc chặn bảy người Vân Tiên lại ở lối đi nhỏ rộng chưa tới một mét rưỡi này.
Mà thứ Lâm Khoan đang nghĩ đến chính là dáng người điện nước đầy đủ của Vân Tiên.
Một mỹ nhân động lòng người như vậy, chỉ cần được sờ một cái thôi, gã ta cũng cảm thấy sung sướng lâng lâng rồi!