Lữ Lan Hoa vừa mới đi được hai bước ra ngoài sân, Vân Tiên đang bò trên mái hiên cũng không che giấu hành tung của mình nữa. Cô vừa trở tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một viên đá.
Lúc trèo lên hiên nhà, cô tiện tay nhặt theo viên đá chính là để dùng vào lúc này.
Vân Tiên mím môi, cùng lúc đó, hòn đá trong tay Vân Tiên bay vèo về phía Lữ Lan Hoa ở nơi không xa đang chuẩn bị bỏ đi.
Cái mông cong của Lữ Lan Hoa đong đưa, đánh bên phải một cái, lắc bên trái một cái kiêu căng rời đi.
Bất ngờ một hòn đá phi với tốc độ ánh sáng đánh trúng huyệt vị ở đầu gối của bà ta.
Trong nháy mắt, đầu gối bà ta mềm oặt, cộng thêm lúc này Lữ Lan Hoa vẫn còn duy trì tư thế vênh mặt kiêu căng nên không chú ý dưới chân.
Đợi đến khi đầu gối của mình mềm nhũn ra, Lữ Lan Hoa muốn điều chỉnh lại tư thế thì đã quá muộn.