"Ừ, các cậu cũng ở đây à?" Vân Tiên nhướng mày, hỏi những người bạn trong đội bóng rổ đã lâu không gặp.
Hôm nay là mùng một đầu năm, các học sinh đều theo bố mẹ đến nhà họ hàng chúc Tết, cũng đi ăn chực uống chực luôn.
Mấy người Lý Hưởng Dịch lại không đi chúc Tết, điều này khiến Vân Tiên hơi ngạc nhiên.
"Ơ, còn không phải vì gặp cậu mà bọn tôi mới ở nhà đợi sao, Vân Tiên, cậu có biết muốn gặp cậu một lần khó khăn biết chừng nào không. Lần trước cậu về, cũng không nói với bọn tôi một tiếng, làm bọn tôi mất công chạy đến nhà Lữ Phi Yến!"
Lý Hưởng Dịch dường như rất kích động, nhiệt tình nói với Vân Tiên.
Ngay cả Tư Dịch ưu tú nổi bật đứng bên cạnh Vân Tiên cũng bị bơ nhẹ.
Nhưng Tư Dịch cũng không có biểu hiện bất mãn.
Anh có thể nhìn ra, đám người của đội bóng rổ Lý Hưởng Dịch chỉ có sự sùng bái đối với Vân Tiên.