"Chứ gì nữa, Tiên Tiên nhà tôi giỏi lắm!"
Khuôn mặt già nua của Trương Mai Hoa cười như sắp sửa nhúm lại thành một cục, bà ta vội vàng trả lời. Giọng điệu như thể hai bà cháu có mối quan hệ tốt lắm vậy.
Đến ngay cả cách xưng hô cũng đã đổi thành "Tiên Tiên" một cách thân thiết.
Vân Tiên nghe lời khoác lác của Trương Mai Hoa mà thấy chẳng lọt tai, dù là bà ta lấy mình ra khoe với người khác.
Khi Tần Y Nhu và cô gặp nạn, sao chẳng thấy Trương Mai Hoa tốt như vậy. Lúc đó bà ta còn còn tỏ thái độ cả đời này không quen biết gì đứa con gái Tần Y Nhu của mình.
Giờ bản lĩnh của Vân Tiên bộc lộ, Trương Mai Hoa mới học cách nịnh nọt.
Loại người này, Vân Tiên chẳng thèm ngó tới.
Trương Mai Hoa là mẹ của Tần Y Nhu, mà Tần Y Nhu là một người vốn trọng tình nghĩa, dù mẹ ruột có đối xử với bà như thế nào thì mẹ cô cũng sẽ không bao giờ mặc kệ Trương Mai Hoa.