"Ông nằm cũng được, không cần đứng lên." Vân Tiên khoát tay nói.
Lúc này Hứa Trạch Thiên mới dừng suy nghĩ muốn ngồi dậy, Lâm Uyển Như vội vàng săn sóc đỡ chồng nằm xuống.
"Chị Tiên, cảm ơn chị!" Mấy ngày qua Hứa Trạch Thiên nằm trên giường bệnh, dĩ nhiên cũng đã nghe kể qua.
Ví dụ như Vân Tiên ra tay cứu sống ông ta, lại ví dụ như một mình Vân Tiên đến bang Thiên Kiều diệt bang phái hắn ta, cũng vì muốn báo thù cho mình.
Lúc này Hứa Trạch Thiên vô cùng cảm kích, đến mức không thể nào dùng ngôn từ để hình dung.
Khi đó, Vân Tiên nói muốn có điện Liệp Ưng, Hứa Trạch Thiên vẫn hơi do dự, nhưng đến hiện tại, nếu Hứa Trạch Thiên ông ta có hai lòng thì sẽ không được chết tử tế!
Vân Tiên thật sự đã dẫn dắt điện Liệp Ưng bọn họ vươn ra khỏi thành phố Long Môn! Hiện tại điện Liệp Ưng đã dứt khoát trở thành bang phái lớn thứ hai tỉnh Chiết Giang! Thay thế địa vị của bang Thiên Kiều!
"Không cần cảm ơn." Vân Tiên chỉ thản nhiên nói một câu.