Cứ tưởng rằng nhóm người Vân Tiên làm nhiệm vụ này phải mất ít nhất mười ngày nửa tháng, thậm chí còn không kịp về ăn Tết. Kết quả là chưa tới hai ngày, con gái đã về nhà, đương nhiên là Tần Y Nhu thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Dù sao đi thực hiện nhiệm vụ cũng phải dấn thân vào nguy hiểm!
Mà lúc này vừa đúng dịp nghỉ đông, còn một khoảng thời gian ngắn nữa mới tới Tết.
Chạng vạng ngày hôm sau, khi tan tầm Tần Y Nhu đã tới trung tâm mua sắm mua chút ít hàng Tết về nhà.
Hiện giờ Tần Y Nhu cũng đã có ít của để dành, từ khi bà đi làm ở công ty Tân Khải, trong nhà đã không còn xuất hiện tình trạng túng thiếu như trước.
Bởi vậy lúc mua đồ Tết, Tần Y Nhu cũng mua nhiều hơn đôi chút.
"Mẹ ơi, hôm nay con không ăn tối ở nhà, mẹ không phải chuẩn bị bát đũa cho con đâu." Vân Tiên nói với Tần Y Nhu, lúc này cô đang đứng ở trước cửa, chân đi một đôi giày nhỏ màu trắng, cổ có quấn khăn quàng, quay người định mở cửa ra.