"Nhưng chú ơi, hình như mấy người bạn của anh Thiệu Phong không hoan nghênh cháu tiếp tục ở lại..." Ở góc độ mà Trương Kỳ Thiện không nhìn được, cô ta nở một nụ cười đắc thắng với Vân Tiên.
"Làm gì có chuyện đó!" Trương Kỳ Thiện hoàn toàn bị Tống Sam Sam dắt mũi, ông ấy quay đầu nhìn con trai mình, ra lệnh cho Trương Thiệu Phong: "Phong, con nhanh chóng xin lỗi Sam Sam cho ba."
"Tại sao con phải làm vậy chứ, con đâu có bắt nạt nó! Sư phụ cũng đã lên tiếng rồi!" Trương Thiệu Phong hết sức vô tội, nghiến răng ken két, quyết không chịu xin lỗi.
Vân Tiên đã đứng ra thừa nhận mình bắt nạt Tống Sam Sam, nhưng Trương Kỳ Thiện không thể bắt cô xin lỗi Tống Sam Sam được.
Vậy nên Trương Kỳ Thiện đành lùi một bước, để con trai mình thay sư phụ của nó xin lỗi, Sam Sam tốt tính sẽ không chấp nhặt đâu nhỉ?
Dù sao, trong mắt của Trương Kỳ Thiện, mấy người Tống Sam Sam không phải là những đứa trẻ có tâm cơ.