Mấy lời của Tống Sam Sam đúng là kiểu lạy ông tôi ở bụi này.
Trương Kỳ Thiện nghe xong, ngay lập tức chau mày hỏi.
"Xảy ra chuyện gì? Phong, con lại đầu têu bắt nạt em Sam Sam đấy hả?" Trương Kỳ Thiện dứt khoát chĩa mũi nhọn của mình về phía Trương Thiệu Phong.
"Á? Ba, con không làm." Trương Thiệu Phong hết sức vô tội, quay đầu trợn tròn mắt nhìn Tống Sam Sam, oan uổng kêu lớn.
"Chú, anh Thiệu Phong không bắt nạt cháu, thực sự không có..." Tống Sam Sam càng nói càng lí nhí, giọng điệu còn mang theo cả sự đáng thương.
Bộ dạng khổ sở, đáng thương của cô ta khiến Trương Kỳ Thiện càng hiểu lầm nhiều hơn.
Trương Kỳ Thiện lại hướng mũi dùi về phía con trai mình lần nữa, lớn tiếng khiển trách: "Phong, tốt xấu gì Sam Sam cũng là em gái con, sao con cứ tối ngày bắt nạt em thế."
"Ba, con không làm." Trương Thiệu Phong nổi giận. Cậu ta quay qua to tiếng với Trương Kỳ Thiện, trong lời nói còn mang theo sự không khuất phục của một người đàn ông.