Thẩm Nham nghĩ vậy rồi làm thật.
Anh ta đưa tay muốn đẩy bàn tay Tư Dịch đang nắm tay Vân Tiên ra, sau đó nhân cơ hội dùng Taekwondo trực tiếp quật Tư Dịch ngã ra đất. Thể hiện bản thân thật ngầu trước mặt Vân Tiên, chắc chắn cô ấy sẽ cảm thấy mình thật manly!
Đúng lúc Thẩm Nham đang đắc ý đưa tay tóm lấy tay Tư Dịch muốn quật ngã anh trước mặt mọi người thì một cánh tay thon dài, trên cổ tay còn đeo chiếc đồng hồ đen, dường như đã đoán được hành động một giây sau đó của anh ta, anh nhanh hơn Thẩm Nham một bước, nắm lấy cùi chỏ của anh ta.
Tư Dịch đưa tay ra, đột nhiên nắm lấy cùi chỏ của Thẩm Nham, tay kia vẫn nắm bàn tay nhỏ nhắn của Vân Tiên không động đậy. Sau khi tóm được bàn tay của Thẩm Nham đưa về phía mình, anh vặn một cái nơi khớp cùi chỏ của Thẩm Nham.
"Rắc rắc rắc…"
Tiếng xương gãy liên tiếp vang lên, rồi dừng lại.
Giây tiếp theo, tiếng gào thét của Thẩm Nham vang thấu tận trời xanh.
"Á á á…!"