Với mái tóc lộng lẫy dùng để chuẩn bị lên sân khấu biểu diễn, lần đầu tiên Trần Ngọc Băng cảm nhận được con dao bay về phía mình một cách kinh hồn.
Và sau đó cô ta cũng cảm nhận rất rõ con dao đâm vào tóc.
Cô ta bị dọa sợ tới mức hét toáng lên.
"Hừ, sợ rồi sao?" Lúc này Vân Tiên di chuyển ánh mắt về phía Trần Ngọc Băng.
Sau đó cô lẳng lặng đi tới. Vân Tiên hơi mỉm cười nhưng trong lòng lại lạnh lẽo không thôi, cô đưa tay rút con dao ra khỏi búi tóc của Trần Ngọc Băng.
Vân Tiên mất kiên nhẫn nhìn Trần Ngọc Băng, lập tức nói thẳng với cô ta:
"Anh trai tôi không thích cô, tốt nhất cô nên quên anh ấy đi. Đây là lần đầu tôi cảnh cáo cô, nếu còn có lần sau, tôi sẽ cho đầu cô nổ tung đấy!"
Khi Vân Tiên nói câu cuối cùng, cô còn vung vẩy con dao trong tay mình.
Đám người Trần Ngọc Băng và gã tóc vàng lập tức bị dọa đến mức mặt mày tái mét.