Ban đầu, lũ lưu manh kia không coi Vân Tiên là mối nguy hiểm.
Dù sao trong mắt bọn chúng, Vân Tiên chỉ là một đứa trẻ ranh vắt mũi chưa sạch. Cho dù cô có giỏi giang cỡ nào cũng chỉ là một đứa con gái, có thể chạy được đi đâu chứ?
Thế nhưng đến khi Vân Tiên cầm dao bướm trên tay, mí mắt bọn chúng mới giật ngược.
"Cái đệt, nó làm thật luôn kìa? Người đẹp lại còn giấu vũ khí trong người nữa hả?" Tên Ngưu kêu lên một tiếng.
"Cho dù cô em có giấu vũ khí trong người đi chăng nữa, em cho rằng có thể đánh được hết mấy người bọn anh..."
"Phập."
Tên Ngưu khinh miệt nhìn Vân Tiên tay cầm con dao bướm bước về phía đám người của mình. Ngay khi hắn vừa mới khịt mũi cười nhạo, Vân Tiên đã lập tức ra tay.
Hắn chỉ kịp thấy con dao bướm trong tay cô di chuyển linh hoạt giữa các ngón tay, sau đó con dao đâm vào bụng tên Ngưu, vạch lên không trung một đường cong kỳ lạ.