Bà Từ cười "khà khà", dùng dáng vẻ của người từng trải nhìn Tư Dịch, miệng còn lẩm bẩm: "Ầy, tuổi trẻ thật tốt!"
Vân Tiên nghe vậy càng sặc dữ dội.
Tư Dịch dứt khoát đẩy ghế ra, thân hình cao lớn mạnh mẽ của anh bước đến phía sau Vân Tiên, vỗ lưng cho cô.
"Khó chịu ở đâu? Ăn chậm lại chút kẻo nghẹn." Giọng nói dịu dàng của Tư Dịch khiến cho bà dì Đổng Nguyễn của anh cũng ngây ra ba phần.
Đứa cháu này của bà trước giờ luôn lạnh lùng, bình thường đều miễn dịch đối với nữ giới.
Vậy mà hôm nay lại…
Đổng Nguyễn vừa nghĩ thế lại không nhịn được nuốt nước miếng.
Lần này nó động lòng thật rồi!
Nhất thời bà lại muốn tán thưởng bản thân, xem ra ý định tác hợp cho Vân Tiên và cháu trai mình quả là đúng đắn!
Lúc này cho dù Tần Y Nhu có không hiểu gì về tình cảm thì cũng nên có chút cảm giác.