"Thân thủ như thế, không hổ là nhân vật số một của đoàn lính đánh thuê Cổ Sát chúng ta." Ngay cả Hùng Uy cũng không khỏi tán dương khi nhìn thấy thân thủ linh hoạt của Vân Tiên.
Trong khi nói, Hùng Uy cũng không thể kiềm được sự kính trọng đối với Vân Tiên.
"Anh nói cái gì, cô bé đó là người của đoàn lính đánh thuê Cổ Sát?" Tiến sĩ Tô đứng một bên nghe thấy câu cảm thán của Hùng Uy thì không nhịn được mà thất thanh thốt lên.
Bác Trạm lại nghe thấy một từ khác trong lời của Hùng Uy.
"Nhân vật số một? Vân Tiên là nhân vật số một của đoàn lính đánh thuê Cổ Sát các cậu?" Bác Trạm cũng líu lưỡi hỏi lại Hùng Uy.
"Hà!" không ngờ Hùng Uy lại chỉ khịt mũi xem thường mấy người đang hoảng sợ này, không thèm để ý tới họ.
Hùng Uy thầm oán giận trong lòng, nếu đám người kia biết thân phận thật sự của Vân Tiên thì họ còn không sợ tới ngất sao?
Nhưng dù là thế, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến đám người Bác Trạm và Tiến sĩ Tô giật mình rồi.