Lưu Tú Tú thêm xong "gia vị" cho ly rượu vang này lại tiếp tục thêm "gia vị" cho một ly khác.
Sau khi làm xong, cô ta giả vờ làm bộ ngập ngừng, ngồi một chỗ chờ đợi.
"Tú Tú, cậu đừng ngồi ở đó nữa, chơi với mọi người đi." Đồng Vũ Lam có lòng tốt, nhìn thấy Lưu Tú Tú ngồi một mình trong góc liền tiến tới gọi cô ta một tiếng.
Lúc này, tất cả mọi người đều vây quanh Vân Tiên, một mình Lưu Tú Tú có chút đơn độc ngồi trong góc phòng.
Đồng Vũ Lam lại có lòng tốt mới đi tới gọi Lưu Tú Tú.
Cô ấy nào biết Lưu Tú Tú đang đợi câu nói này của cô.
Cô ta hướng cặp mắt của mình nhìn về phía Vân Tiên, giả bộ xấu hổ, rồi lại ngân ngấn lệ nhìn Đồng Vũ Lam nói: "Mấy ngày trước, mình có chút không đúng với hai em gái học lớp dưới, lương tâm mình cảm thấy không được yên. Vũ Lam, cậu cũng biết mình là người ăn nói chua ngoa nhưng trong lòng thì vốn chẳng có ác ý gì, rất dễ mềm lòng mà..."