"Vậy còn anh? Anh thì sao?"
Vừa nghe nói hai người bọn họ đại diện cho trường ra nước ngoài học tập, Trương Thiệu Phong thò đầu qua, phấn khởi hỏi.
"Anh chắc khỏi quá! Ha ha, thành tích tiếng Anh của anh kém như vậy, khẩu ngữ cũng vấp, đợt này không có phần của anh đâu!"
Trần Hinh Di quơ quơ danh sách, chế giễu Trương Thiệu Phong. Hai anh em lại xôn xao một hồi.
Vân Tiên đã quen với những chuyện như vậy, cô chỉ khẽ mấp máy môi.
Anh trai đi thì đương nhiên cô cũng đi.
Huống hồ chẳng vì điều gì khác, chỉ vì nếu Tần Y Nhu hay tin cả hai anh em bọn họ đều đại điện trường đi tham gia hoạt động vinh dự như vậy thì có lẽ sẽ rất vui mừng.
Thực tế chứng minh, khi Tần Y Nhu nghe được tin tức này đã ôm mặt, nước mắt chảy xuống ròng ròng. Là một người mẹ, sau khi trải qua sóng gió, nghe thấy con trai con gái giành được vinh quang cho mình đã khiến bà cảm động chảy cả nước mắt.