Mọi người sững sờ khi nghe lời nói trắng trợn của cô. Thật không ngờ cô lại nói thẳng ra như vậy.
Thực ra ai cũng biết chuyện này, nhưng như Tần Y Nhu, bà sẽ không bao giờ nói ra những lời như vậy trước mặt người lớn tuổi.
Dù người của nhà mẹ đẻ có quá đáng thì nếu có thể nhẫn nhịn Tần Y Nhu vẫn sẽ nhịn.
Thế mà giờ con gái ruột của mình lại nói ra thẳng thừng như vậy, không biết tại sao sống mũi Tần Y Nhu cay cay. Bà nghĩ lại mọi đau khổ, lạnh nhạt và vô tình bên nhà mẹ đẻ mà mình phải chịu đựng trong những năm qua mà rưng rưng nước mắt.
Khi nước mắt sắp rơi xuống thì Tần Y Nhu vội vàng quay lưng lại với mọi người, lau vội hai cái. Bà im lặng một hồi.
Bà nghĩ nếu những năm qua không có Tiểu Dịch và Tiểu Vân thì có lẽ bà đã không sống nổi nữa rồi.
Vân Tiên không lên tiếng, cô đưa tay xoa lưng Tần Y Nhu, an ủi bà.