Vân Tiên còn chưa bước ra khỏi cửa lớn của võ đài, sau lưng đã vang lên giọng nói vội vã của Trương Thiệu Phong: "Sư phụ, sư phụ! Sư phụ đợi chúng tôi..."
Cô quay người lại, ngước mắt nhìn bọn họ, nở một nụ cười hững hờ: "Cuộc đấu võ đài đã kết thúc, trời tối rồi, về nhà thôi."
Đám người Trương Thiệu Phong chạy theo nhất thời cứng miệng.
Trong lòng thầm nghĩ: Lẽ nào cô không nên giải thích một chút sao?
"Sư phụ, chuyện vừa rồi là thế nào? Tại sao cậu lại đấu với tên nước ngoài đó, còn nữa tư thế vừa rồi của cậu thực sự quá xuất sắc! Đúng rồi, vừa nãy cậu làm sao mà phi dao ra được vậy? Chiêu đó thật lợi hại, cứ như Lý Tiểu Long phi dao thật ấy..." Trương Thiệu Phong ríu rít không ngừng, xổ một tràng như súng bắn liên thanh.
"Dừng lại." Vân Tiên khẽ ra lệnh.
Âm thanh này khiến cho Trương Thiệu Phong ngậm miệng ngay tức thì, không nói thêm nửa lời.