Đã rất lâu rồi Vân Tiên không gặp đám Sở Ninh, ngoài hôm Tết thanh minh lần trước sáu người họ có trở về một chuyến.
Nhưng dù là lần đó thì sáu người họ cũng đến nhanh đi nhanh, căn bản không có nhiều thời gian ở lại trò chuyện với Vân Tiên.
Đồng thời Vân Tiên cũng biết cuộc sống trong trường quân đội tương đối khổ cực.
Vân Tiên vừa cầm cặp sách lên, thường khi tan học, Vân Tiên là người có tốc độ phản ứng nhanh nhất nên các bạn trong lớp vẫn chưa đi hết.
Bình thường, bởi vì Vân Tiên là Sát Thần của tiểu đội Vương Giả nên các bạn trong lớp có phần quan tâm tới nhất cử nhất động của Vân Tiên.
Lúc này nghe Trương Thiệu Phong nói có người tìm cô, các học sinh trong lớp đồng loạt quay lại nhìn về phía sáu người đang đứng ở cửa sau lớp học.
Sở Ninh bị bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm đến mức ngượng cả người.
Vân Tiên thì có thể thấy rõ, so với lần gặp trước, mấy người bọn họ đã lại đen hơn.