Giọng nói trầm ấm dịu dàng của Tư Dịch vang lên từ đầu kia của điện thoại.
Mọi người ở đây, trừ Ninh Lam Lam ra, ai cũng sửng sốt.
"Em ở vườn bách thú." Vân Tiên mím cặp môi đỏ, khẽ cười và trả lời.
Tư Dịch và Vân Tiên đều là người ít nói và cũng chỉ có hai người ít nói ở chung với nhau thì mới có chuyện để nói.
Thấy Vân Tiên hiếm khi mới nở nụ cười, Đơn Tử Hào không khỏi choáng váng.
Trong ấn tượng của anh ta, từ đầu tới cuối Vân Tiên chỉ có một kiểu biểu cảm đó là lạnh lùng lãnh đạm, hết sức thần bí, thâm sâu khó lường.
Nhưng ngay vừa rồi, Đơn Tử Hào mới ý thức được một điều, hóa ra khi vui vẻ Vân Tiên cũng sẽ biết cười?
Nhưng dù là cô như thế nào thì cũng khiến cho Đơn Tử Hào có cảm giác kích động muốn giành lấy bằng được.
Nhưng… người đàn ông đang nói chuyện điện thoại với Vân Tiên là ai?
Anh ta có đẹp trai bằng mình không?
Anh ta có cao bằng mình không?