Nghe thấy tiếng khen ngợi của đám phụ nữ xung quanh, nụ cười của Quý Sa Sa càng thêm rạng rỡ hơn.
Đây chính là hiệu quả mà cô ta muốn.
Cảm giác chỉ mình cô ta biết nói tiếng Anh còn đám Vân Tiên chỉ có thể đứng ngây ra ở bên cạnh mình thực sự khiến Quý Sa Sa cảm thấy vô cùng thích thú.
Cuối cùng cũng có thứ mà cô ta giỏi hơn Vân Tiên rồi.
"Đây là con gái tôi đó! Ha ha ha, chỉ là vài ba câu tiếng Anh thôi mà, từ hồi con bé còn nhỏ chúng tôi đã thuê gia sư về dạy tiếng Anh cho nó, lúc nhỏ cũng không chăm chỉ cho lắm. Hồi đó tôi cũng lo lắng lắm, không ngờ giờ lại có thể nói tiếng Anh tốt như vậy, còn có thể giao lưu được với người nước ngoài nữa."
"Ồ ha ha ha! Xem ra trẻ con ấy mà, cứ để chúng thoải mái là chúng có thể tự học được."
Trong đám đông đó có một người phụ nữ tô son lòe loẹt đỏ chót nhìn thấy Quý Sa Sa đang nói chuyện với Clinton ở bên này, bà ta cũng sắp vênh mặt lên tới tận trời luôn rồi.