"Đúng vậy, đúng vậy! Cùng đi đi!" Lúc này Quý Sa Sa lại bồi thêm một câu.
Lăng Dật Trần thấy thế bèn quay qua hỏi Vân Tiên và Trương Thiệu Phong: "Hai người có đi không?"
Thực ra khi Lăng Dật Trần nhìn Vân Tiên và Trương Thiệu Phong, dáng vẻ cậu ta giống như đang cầu cứu.
Cậu ta không muốn đi cùng Quý Sa Sa, nhưng giọng điệu cô ta nói giống như nếu cậu ta không đi thì là do cậu ta không dám vậy.
Lăng Dật Trần thừa nhận bản thân là người rất sĩ diện, bởi vậy cậu ta chắc chắn sẽ đi.
Cậu ta là đàn ông con trai cơ mà, sợ ai chứ?
Chẳng phải chỉ là một cô bạn gái cũ thôi sao? Cũng chỉ là người từng đá cậu ta thôi mà!
"Tôi thế nào cũng được." Cảm nhận được ánh mắt cầu cứu của Lăng Dật Trần, Vân Tiên tiếp tục bóc tôm, vừa ăn vừa trả lời.
Tay cô toàn là gạch tôm béo ngậy nhưng Vân Tiên không quan tâm.
"Sư phụ đi, tôi cũng đi." Trương Thiệu Phong nhanh chóng trả lời.