Vân Tiên cầm lấy xâu thịt dê mà vẫn còn hơi bất ngờ.
Sau khi Vân Trúc chạy đi tìm Đoàn Lị và Đoàn Nhã, Vân Tiên mới kịp phản ứng lại, cô cầm xâu thịt quay người lại đưa cho Tư Dịch.
"Anh ăn đi." Nói xong, Vân Tiên đưa xâu thịt dê nướng cho anh.
"Anh không đói, em ăn đi." Tư Dịch khẽ cong môi mỉm cười, nói nhỏ một tiếng.
Vân Tiên nghe anh nói không đói bụng thì cũng không ép nữa, cô cầm lấy xâu thịt bắt đầu ăn.
Vừa mới ăn được một nửa Vân Tiên đã cảm thấy tay mình được một bàn tay to lớn nắm lấy, cô hơi sững sờ.
Sau đó, bàn tay này cầm lấy tay cô, chuyển xâu thịt dê chỉ còn thừa một nửa đến trước mặt anh.
Tư Dịch cắn một miếng, cũng không vội vàng ăn mà khuôn mặt tuấn tú, mịn màng đến không chút khuyết điểm nào của anh ghé lại gần cô.
Khóe miệng Vân Tiên giật giật, cô bỗng nhiên giật mình.
Vân Tiên nhìn đôi môi khẽ cong, khuôn mặt đẹp trai đến không thể xem nhẹ của anh rồi khẽ nói: "Không phải anh vừa nói không ăn sao?"