Nếu lúc nhìn thấy Tuyết Ưng, Lâm Tuyên đã cảm thấy anh ta là một người vô cùng nổi bật, khuôn mặt sắc nét, rất có thần thái, vậy thì ngay khi cô ta nhìn thấy Tư Dịch lập tức chỉ có một cảm giác là không chân thực chút nào.
Nói ra cũng chỉ có bốn chữ: Đẹp trai ná thở.
Tư Dịch đang đi ở phía sau Mạc Sâm và Tuyết Ưng, so ra anh lại mang một vẻ đẹp hút hồn khiến người khác không thể dời mắt.
Chỉ nhìn thôi mà miệng Lâm Tuyên đã há to đến nỗi nước miếng sắp chảy ra.
"Ôi chao... Y Nhu à! Sao nhà em đông người thế? Ba người họ là ai vậy?" Ngay đến người đã có tuổi như Thân Đồ Liên cũng không nhịn được mà nhìn chăm chăm.
"Ba người họ ấy hả, chàng trai ở phía sau là cháu trai của bạn em, đều là người một nhà cả." Tần Y Nhu cười cười, chỉ trả lời qua quýt.
Bà sẽ không nói rằng Tư Dịch là con rể mà bà đã ngầm công nhận trong lòng, dù sao nhà Tần Y Nhu với bên Lâm Gia Hào cũng không thân thuộc đến mức phải nói ra.