Đối diện với vẻ mặt phẫn nộ của Hứa Chu Minh, Vân Tiên không hề sợ hãi lặp lại lần nữa: "Hứa Chu Chính thuê tay súng bắn tỉa giết tao không thành, nhưng lại làm người của Điện Liệp Ưng của tao bị thương nặng, hắn ta đã dám thuê tay súng bắn tỉa, vậy thì hắn phải chết!"
Nói đoạn, đôi mắt của Vân Tiên bỗng trở nên sắc bén trong nháy mắt, vẻ mặt cô hờ hững. Tuy có một gương mặt xinh đẹp, nhưng lúc này trên mặt cô lại chỉ hiện lên vẻ lạnh lẽo, vô tình.
Ngày đó, nếu không phải mình ra tay thì Hứa Trạch Thiên chắc chắn đã xong đời!
Cô là người rất bao che người của mình và bản thân cô cũng tự thừa nhận điều đó.
Hứa Chu Chính đã dám thuê tay súng bắn tỉa ám sát cô, còn giết lầm người làm Hứa Trạch Thiên bị thương nặng.
Vậy thì hắn ta phải trả giá bằng cái chết!
Cả bang Thiên Kiều cũng phải chôn theo hắn ta.
Vân Tiên chưa bao giờ hối hận vì đã giết Hứa Chu Chính. Cô không bao giờ làm chuyện khiến mình hối hận!