Vân Tiên nói thẳng với Tần Y Nhu như vậy quả thực hơi quá đáng, nhưng đây là sự thật. Hơn nữa, bây giờ đang là tình huống cấp bách, Vân Tiên cũng không có thời gian để giải thích quá nhiều với Tần Y Nhu.
"Mạc Sâm, anh giúp tôi lấy hộp y tế trong phòng tôi xuống, ở ngăn tủ thứ nhất từ trái sang, dưới đáy tủ quần áo thẳng hướng cửa ra vào." Vân Tiên không đợi Tần Y Nhu phản ứng lại, cô quay đầu nói với Mạc Sâm.
"Vâng." Mạc Sâm vừa nghe Vân Tiên biết y thuật, hơn nữa trong nhà còn có thiết bị y tế, anh ta gần như lập tức chạy như bay lên tầng.
Dáng vẻ đó giống như thể chỉ chậm một giây là Adam sẽ xảy ra chuyện vậy.
"Tiểu Tiên…" Tần Y Nhu rất kinh ngạc, đồng thời cứ liên tục nhìn Vân Tiên, hạ thấp giọng nói.
"Không sao đâu, chúng ta hãy tin tưởng con bé!" Cát Quân Kiến ôm lấy Tần Y Nhu, nhẹ nhàng an ủi một câu.
Lam Tố không bị thương bên ngoài, không nhìn thấy cô bị thương ở chỗ nào, nhưng Adam thì nghiêm trọng hơn cô nhiều.