Đinh Ân và Điền Bùi ngồi xổm trong vườn hoa không dám ra ngoài.
Vân Tiên ném con dao bướm trúng ngay vị trí trước mặt hai mẹ con, chỉ cách mũi chân cả hai một khoảng ngắn.
Trên dao bướm còn dính máu của người đàn ông đã chết, vết máu còn chưa khô. Cảnh Vân Tiên ném con dao bướm cắm sâu xuống đất ba phân khiến người ngoài nhìn thấy mà rùng mình.
Người ngoài nhìn vào đã thế, huống hồ hai mẹ con Đinh Ân còn là người trong cuộc, bị cô dọa đến nỗi sợ hãi tột độ.
"A! A! Mẹ ơi, máu… Máu! Có máu! Hu hu…" Điền Bùi trước đó còn bướng bỉnh giờ bị cảnh tượng trước mắt dọa cho tái nhợt mặt mày, hét lớn, cả người run rẩy, sợ đến nỗi nước mắt liên tục tuôn rơi.
Nếu như ban đầu Điền Bùi còn có chút thói kiêu ngạo của con nhà giàu thì hiện tại đã không còn tí tôn nghiêm nào nữa.
Thậm chí con bé đã chọc thủng vẻ ngoài quật cường của mình, nước mắt cũng đã rơi, rõ ràng là đã quá sợ hãi.