Vừa rồi Vân Tiên quay lưng về phía Tư Dịch nên khi cô vào phòng, cô vẫn giữ nguyên tư thế ấy. Vân Tiên định dùng lưng đóng cửa rồi khóa lại, không ngờ anh lại nhanh hơn mình một bước, lách người vào trong phòng.
Tư Dịch vừa vào phòng là lập tức giơ tay ôm Vân Tiên, đè Vân Tiên lên chiếc giường lớn cách đó không xa.
Lúc này, tay Tư Dịch đang ôm qua eo Vân Tiên, đặt cả người cô lên giường, tư thế hiện tại của Vân Tiên là tựa lưng vào anh.
Vừa rồi Vân Tiên vẫn còn cảm thấy buồn ngủ, bây giờ đột nhiên bị đè xuống, cô hoảng hốt tới mức tỉnh cả ngủ.
Cũng trong khoảnh khắc ấy, mặt cô lập tức đỏ bừng.
Trong phòng mở đèn sáng trưng, nhiệt độ đang dần tăng cao.
Thậm chí Vân Tiên còn cảm nhận được hơi thở của Tư Dịch phía sau lưng mình đang bắt đầu trở nên dồn dập.
"Tiểu Tiên…" Giọng nói đầy từ tính của Tư Dịch vang lên, anh giống như một con thú hoang đang đói bụng bất chợt tìm được thức ăn nhưng lại không dám ra tay.