Vân Tiên vừa mới dứt lời, một tay Tư Dịch lập tức ôm lấy cô, ngăn cô lại.
Vân Trúc đang đứng bên cạnh Tư Dịch. Khoảnh khắc nổ súng, Tư Dịch đã che mắt Vân Trúc lại.
Mà lúc này, một tay Tư Dịch đang ôm lấy Vân Tiên, tay còn lại không thể che mắt cho Vân Trúc được.
Vân Trúc rất nghe lời, nhưng cậu bé vẫn mơ hồ không hiểu gì.
"Chị ơi, sống không bằng chết là gì ạ? Cô giáo của em nói sống có nghĩa là tồn tại, nhưng đã tồn tại rồi thì sao lại chết được? Điều này không phải rất mâu thuẫn sao?"
Vân Trúc vân vê ngón tay, suy nghĩ cả một lúc lâu vẫn không tìm ra được câu trả lời nên cậu nhóc mới lên tiếng hỏi.
Bầu không khí căng thẳng vừa rồi đã bị giọng nói hồn nhiên của cậu bé xua tan, tâm trạng của mọi người có mặt tại đấy đều trở nên hòa hoãn lại.
Ban nãy khi nghe Vân Tiên hung hăng nói muốn tên lùn ế vợ kia phải sống không bằng chết, trong đầu mọi người đã hiện ra kết cục thê thảm của hắn.